Ngô Thị Bích Loan
Chiều trung du yên ả vô cùng một miền đất
Cả không gian dường như tĩnh lặng
Thấp thoáng chiều về trong bóng hoàng hôn
Chiều nay
Em lên đồi
Thấy nhiều hoa mua quá
Lại chạnh lòng nhớ anh
Chiều nay
Ở nơi ấy
Anh làm gì ?
Để nơi đây
Một mình em
lững thững
cất bước.
Trong nắng chiều
hoàng hôn
Và màu hoa mua tím
Nhưng Em biết
anh không thể đến được
Cúi xuống
Nhặt bông hoa
Ép vào trong trang vở
Em muốn mang về cho anh
Cả vùng đất nơi em đã đến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét